NGUYỄN TRỌNG ĐỒNG
TỔ QUỐC TIẾNG GÀ TRƯA BIÊN GIỚI
Đồn biên phòng mùa khô
Rừng khộp lao xao lá vàng trước gió
Nắng chói chang au từng ngọn cỏ
Mặt đất như nung nâng bàn chân lặng lẽ
Đường tuần tra mùa xuân
Phên dậu quê hương
Bao mưa nắng hóa cột mốc hữu nghị
Con suối chảy giữa đường ranh biên giới
Đất bạn đất ta có gì khác lạ
Mà mỗi âm thanh nghe xao động tháng năm
Mà dòng suối cũng chảy ngập ngừng
Như cánh lan rừng khoe sắc
Dưới vòm trời trong xanh!
Giữa thiên nhiên khoáng đạt vô cùng
Trong nắng sớm cánh ong đi hút mật
Đàn vịt trời lại về tắm mát
Hồ nước mênh mang ôm cả cánh rừng
Như hạt ngọc vàng óng dưới thung
Xuân về nghe chồi xanh phơi phới
Ôi! Tổ quốc tiếng gà trưa biên giới
Ta chẳng nghe nhầm mà gọi mãi quê hương
Đất nước bình yên từ những mũi tên...
Krông Năng, 10/3/2019
LÊ TUẤN LỘC
XỨ THANH
Đêm nay rằm ta bỗng nhớ Xứ Thanh
Hồ Linh Đàm, trăng soi vằng vặc
Yên tĩnh quá, hồ ơi yên tĩnh quá
Xứ Thanh! Ngàn Nưa xa vô cùng
Người ơi Ngàn Nưa gần bên ta
Dưới chân núi ta từng ngồi đan rá
Con trâu bạc, bây giờ như xa lạ
Xứ Thanh, ta yêu người vô cùng!
Ngàn Nưa, ta yêu người vô cùng
Dưới chân núi, ta từng ngồi đan giành
Cái giành nứa mua được một bò gạo
Mẹ nấu một nồi cháo
Nghĩ lại, bây giờ, nước mắt rưng rưng
Am Tiên, ta yêu người vô cùng
Trăng đỉnh núi, bây giờ của người khác
Làm gì còn hồ Nưa, trăng dát bạc
Con đường xưa, không còn lối đi về
Am Tiên! Ta thơ cho người nghe
Dưới chân núi có một chàng thi sĩ
Bài thơ dở dang, câu thơ vô lý
Dở dang! Nhưng hay đến thôi rồi!
Réo rắt, véo von đêm trăng xưa
Giờ muốn cũng không còn đâu nữa
Tiếng sáo, như lời ai máu ứa
Xứ Thanh! Ta yêu người vô cùng!
Mai ta về, người hát với ta không?
Hồ Linh Đàm, 2/5/2018
PHẠM THUYẾT
TẢO MỘ QUÊ NHÀ
Nỗi nhớ sao day dứt
Cây xanh trong vườn nhà
Đang đâm chồi nảy lá
Tháng ba về thăm quê
Tảo mộ giữa trưa hè
Gió nồm nam đánh võng
Trời trong xanh im lặng
Chim én sà cánh bay
Lúa trổ bông ngoài đồng
Thơm thơm mùi gạo mới
Cọng rơm vang lời gọi
Nắng vàng câu ca dao
Tôi gom lại lời ru
Từ mầm xanh cây trái
Vương tơ lòng gửi lại
Đất màu nâu quê nhà.
NGUYỄN BÌNH
TẢN MẠN GIAO MÙA
Vịn vào mưa nắng tháng tư
Đưa thoi cánh én dã từ Nàng Bân
Gió đồng xa đến đồng gần
Sóng xanh vẫy gọi lúa xuân mượt đòng
Sắc trời gửi tặng dòng sông
Câu hò ô gợi nhớ mong thuở nào
Xứ Tuyên nhịp sống xôn xao
Rêu phong thành cổ chìm vào chốn xưa
Chuông chùa vang vọng sớm trưa
Như thầm gửi khúc giao mùa cuối xuân
Hương nhài thoang thoảng trước sân
Đón trăng quỳnh nở trắng ngần đợi ai
Lặng thầm con tạo miệt mài
Cùng tháng năm dựng tượng đài nhân sinh.
Tháng 4/2019
THỤC NGÂN
XUYẾN CHI
Người đã đi rất xa
xuyến chi vẫn bốn mùa cánh trắng
người ngắt nhành ký ức có run tay.
Xuyến chi nở dọc đường
nơi chúng ta từng bước những bước nhẹ nhàng như lá
rung rinh bờ sông cánh buồm ngược dòng
hạt cát ẩm ướt kẽ tay pha lê
lâu đài dễ vỡ xuyến chi vẫn nở
rưng rưng
như chúng ta từng nép vào một cơn dông đêm hạ
mây lấp bầu trăng rắc phấn dịu dàng
Xuyến chi nhị vàng
như nắng
người đã đi rất xa
xuyến chi vẫn bốn mùa cánh trắng.
NHƯ LIÊU
LÒNG HỒ MÙA XUÂN
Lòng hồ mùa xuân
Rừng đại ngàn
Trời xanh trong
Nước trong xanh
Như ngọc
Tàu du lịch rẽ mây
Xôn xao
Chín mươi chín ngọn
Núi Rồng
Thác Khuổi Nhi
Cười tung bọt nắng
Em gái Tày duyên dáng
Hong tóc mềm
Xõa óng bờ vai
Núi Cọc Vài
Đón ánh ban mai
Lơ lửng hồ xanh
Lấp lánh dài
Thơ mộng
Rừng xuân xao xuyến
Lòng hồ
Lưu luyến khách xa
Rượu ngô Na Hang
Bản ta
Níu ai về
Nghiêng ngả
Vịnh Hạ Long vùng cao
Mùa xuân về
Hối hả.
VƯƠNG HUYỀN NHUNG
NƠI CON TÌM VỀ
Con về gù đầu vào ngực núi
Núi dang tay xanh ngăn ngắt đợi chờ
Đường xưa cháy lên những triền hoa tím
Cần mẫn theo mùa mẹ gom nhặt dấu chân chim
Con về thả mình vào hồ nước mát
Hồ vẫn xưa báng gỗ gõ mạn thuyền
Thâu suốt đêm trăng cha tung chài gom ánh bạc
Mỗi bình minh phiên chợ rộn ràng
Những con cá cõng ước mơ vượt cổng làng
Mùi bùn tanh ngấu đến giờ chưa nguôi nhớ
Hành trang lũ trẻ đi xa, nặng đầy lời người già trăn trở
Nơi bán ngập vùng hồ đâu thể dễ quên
Con về nhẹ bước chân trên cánh đồng thênh thênh
Nếp vỡ hương bay, ruộng phơi màu tập chín
Cỏ may đan rối một trời bịn rịn
Có kẻ cấy đồng người khát tiếng bà ru
Con về bên căn nhà xưa
Ngõ trước vườn sau rơi tiếng chim xóm vắng
Hạ huyền in lên bậc hè rưng rưng yên lặng
Cảm mẹ, ơn cha còn giữ lối con về.