QUỲNH NGA
THÁNG MƯỜI HAI
Tháng mười hai ngày trôi đi rất vội
Đêm thở dài thầm tiếc nuối cũng thôi
Ngõ lạnh chiều về ngập xác lá vàng rơi
Cây tróc vỏ gọi chồi non thức giấc
Tháng mười hai nép vào cơn gió bấc
Lạnh cuối mùa buốt thấu thịt da
Lịch treo tường năm cũ sắp đi qua
Đông bịn rịn mưa giăng nhòa nóc phố
Tháng mười hai cúc họa mi nở rộ
Tiết giao mùa lãng đãng đến xôn xao
Như đồng quê khát những trận mưa rào
Đông khát nắng cây tuôn trào nhựa sống
Tháng mười hai ủ bao niềm ước vọng
Cho lá xanh chồi đời tươi khúc hoan ca.
TRỊNH THỨ
MƠ QUÊ
Cánh đồng ngửa mặt
Trơ xác rơm rạ giữa trời đông
Đàn trâu gặm buổi chiều,
chậm rãi...
Mặt trời vừa lặn
Những dãy núi đón gió
Hiu hắt đầy lên
Nỗi buồn hình như
Vừa đâu đây len theo từng mạch nhớ.
Lạnh về
Củi khô xếp đầy gầm sàn
Gian nhà thứ 3 đêm đêm đỏ lửa
Trải chiếu quây quần
Yêu thương như cổ tích,
cháy mãi.
Ới la!
Lời Then vọng tha thiết
Tiếng đàn Tính ru thời thơ dại
Có nhiều đêm tỉnh giấc
Tưởng mình còn bên mẹ như xưa.
Mùa vội vã
Hồi ức trong con hối hả ngược về
Con nhớ mẹ.
VƯƠNG HUYỀN NHUNG
KHÔNG ĐỀ
Nhắm mắt lại
Tối chưa hẳn tối
Mở mắt ra
Ngày bỗng ngắn bằng ba nốt nhạc
Mặt trời cứ đi chẳng đợi
Mùa chưa kịp màu mà nhọc cả sang chiêm
Mẹ vo mớ hỗn tạp trên bảng tin sáng nay thổi cơm
Uống bát canh nóng
Biết đông về ngoài ngõ
Nhắm mắt
Mơ ngàn vạn vì sao lấp lánh
Trăng
Gió
Tưới nhân gian
Mở mắt đón tinh mơ, khản tiếng kêu đồng loại.
KIM ĐỨC HƯNG
HẠNH PHÚC
Những đàn chim
hoàng hôn bay về tổ
Đàn trâu về chuồng
bầy dế về hang
Còn tôi sau những ngày lang thang
trở về mái nhà
vợ con tôi đang đợi
Hạnh phúc giản đơn
như cơn gió mát lành
Xua tan nỗi nắng nôi cực nhọc
mong manh…
Hạnh phúc là ngày ngày đón đợi
tiếng chuông leng keng
cháu ở xa tha thiết gọi: Ngoại à!
Hạnh phúc qua đêm dài
rạng sáng được nghe rộn rã tiếng gà gọi ta thức dậy
Hạnh phúc giản đơn
như vừa xong ruộng cấy.
1/11/2017
LƯƠNG ĐỊNH
XUÂN NÀY VỚI TUYÊN QUANG
Với Tuyên Quang một lần thôi nhớ mãi
Phiêu bồng thác Mơ vang vọng đàn trời
Làm thực khách món lạ ngon sơn cước
Thịt lợn đen muối chua, gỏi cá bỗng sông Lô
Thơm lừng xôi ngũ sắc…
Đêm nhà sàn rượu Na Hang nõn nà tay em rót
Tục lệ quê ai nỡ chối từ
Rượu thân tình uống đong bằng bát
Cứ chéo tay là cạn thật lòng
Mềm môi anh mắt em thì lúng liếng
Gà gáy mấy canh rồi đêm hát vẫn mê say
Tiếng đàn Tính, lời Then em bùa ngải
Da diết thế làm sao quên được
Đình Tân Trào với cây đa cổ thụ
Ngược về nguồn thấu hiểu nước non hơn
Em từ đây sinh ra
Em từ đây trinh nữ
Em từ đây thiếu phụ
Những mùa xuân phồn thực nối nhau qua
Đã bao lần hò hẹn với mùa hoa
Thiên thai ấy rừng đào phai hé nụ
Tuyên Quang nhé xuân này anh ngược núi
Rượu Na Hang em hãy ủ men chờ…
Sài Gòn 26/6/2017
NGỌC HIỆP
CHÀO NĂM MỚI 2018
Chào năm mới: Hai nghìn Mười tám
Mặt trời lên tỏa sáng niềm tin
Đất nước đang mở rộng tầm nhìn
Nghị quyết Đảng soi đường chỉ lối
Các dân tộc kết đoàn đi tới
Hướng tương lai rộng mở chân trời
Ta đã nghe giàu đẹp reo vui
Từ những làng quê nông thôn mới
Ta đã thấy khắp trên đồng nội
Những vùng cam, vùng lạc chuyên canh
Những nương đồi bát ngát chè xanh
Ngô, lúa thơm năm đôi ba vụ
Rừng khép tán bốn mùa che phủ
Nghe suối ngàn tấu khúc nhạc vui
Và tiếng còi nhà máy nơi nơi
Khu Long Bình An - Sơn Nam gọi
Cầu Bình Ca nối thêm nhịp mới
Đón cây cầu Tình Húc qua sông
Đường quê ta phẳng nhựa, bê tông
Hàng hóa lưu thông đi về thôn xã
Nghe chăng em! Quê mình hối hả
Tiến quân vào năm mới dựng xây
Bao ước mơ, hy vọng tràn đầy
Như núi rừng muôn hoa đua nở
Tháng 1/2018
ĐỖ XUÂN THU
ĐẾM TUỔI
Cuối năm đổ tuổi ra sàn
Giật mình sỏi đá ngổn ngang chất đầy
Ngày nào đếm tuổi trên tay
Mà giờ cả đống thế này rồi ư?
Tuổi nào xanh những phong thư?
Tuổi nào trắng những tương tư cuộc tình?
Tuổi nào đỏ bước chiến chinh?
Tuổi nào khắc khoải lung linh giấc người?
Tuổi nào mê mải rong chơi?
Tuổi nào hăm hở que cời đống than?
Tuổi nào lấm láp cơ hàn?
Tuổi nào thất thế cờ tàn ngác ngơ?
Tuổi nào lăn lóc bụi bờ?
Tuổi nào phiêu giấc mộng mơ tang bồng?
Tuổi nào đom đóm, đèn lồng?
Tuổi nào thất bại, thành công… tuổi nào…?
Điểm danh, kê những chênh chao
Bao nhiêu tuổi? Lại xếp vào hồ lô!
Khoác vai sải bước giang hồ
Bạc đầu cưỡi ngọn sóng xô và cười…
DƯƠNG ĐÌNH LỘC
TIẾNG RỪNG CHIỀU
Em có nghe tiếng rừng đang gọi
Khe khẽ mùi hoa lan rất trong
Bụi rậm, con gà lôi trắng đỏ
Lúc túc, đánh rơi những hạt mòng
Tiếng rừng rung tiếng lòng bỡ ngỡ
Thì thầm thơm ngát lời cỏ hoa
Bướm đen sặc sỡ cười với gió
Lạo xạo, một con nhím chạy qua
Rừng ơi lũ về nghe hối hả
Đinh, lim rung tán lá đùa vui
Chú nai nhanh chân tìm nơi trốn
Chim công đã bay lên cây ngồi
Tiếng rừng gọi những người lấy củi
Về thôi, bản làng trên núi xa
Sau lưng chim rừng kêu trong lá
Lặng lẽ, chiều rơi tiếng tù và…
Vườn quốc gia Na Hang đầu xuân 2018
NGUYỄN BÌNH
KHUNG TRỜI KÝ ỨC
Lạc vào khung trời ký ức
Lặng thầm tìm lại dấu xưa
Sông Lô sóng xanh, mắt ngọc
Bãi bồi hoa cải vàng mơ
Ai qua bến đò ông Mít*
Đón người sang phố Xuân Hòa
Thuyền câu bồng bềnh Tình Húc
Vấn vương trong gió câu hò
Bâng khuâng trước thành phố trẻ
Cao tầng muốn níu trời mây
Quảng trường Bác cười hiền hậu
Nắng lung linh rợp cờ bay
Dáng ai quen quen… là lạ
Chào nhau bằng những nụ cười
Xứ Tuyên
mắt huyền em gái
Tạc vào ký ức đầy vơi.
Tháng 12/2017
* Bến đò ông Mít phía bên kia sông Lô, đối diện với phố
Xuân Hòa cũ thuộc thị xã Tuyên Quang trước năm 2010.
PHƯƠNG VŨ
BÀI THƠ MÀU TRẮNG
Mây trắng cứ bay ngang mùa xôi nếp
Nhớ cốm ai thơm một góc Khuôn Hà
Em Hồng Thái kịp mùa hoa mận trắng
Cành lê nào trắng mãi ở nơi xa
Anh nhớ một Lăng Can mùa bông trắng
Em theo chồng, thổ cẩm cũng theo đi
Đỉnh Pắc Tạ bông Phạc Phiền dại nắng
Những con dầm, con vũ cũng thiên di
Hoa đào nở là Lồng Tông em nhỉ
Anh có lần cày mở luống Nà Ta
Pù Đán Chẩu hôm vừa rồi sương trắng
Chợt nhớ ngày hôm ấy núi mưa sa…
Chỉ còn lại trên tường tờ lịch sót
Ngày mai là năm mới đó rồi em
Anh vẫn biết Côn Lôn còn mây trắng
Và sông Gâm vẫn thả tóc xanh mềm.