ĐINH CÔNG THỦY
BÀI THƠ NÚI
Núi như cái hang
Mặt trời đi ra từ đó
Núi như cái nhà
Mặt trời về nghỉ sau buổi cày nương
Có những ngày mưa thật buồn
Bầy cáo ngủ vùi trong hang huýt gió
Gió cũng buồn tê tái như sương
Những loài chim di trú
Những loài cây di cư
Núi trọc đầu trơ trơ đá xám
Mây quàng khăn trắng
Dại nắng bông Phặc Phiền
Trong sự tưởng tượng của bầy cáo
Mặt trời cần mẫn đi lên
Núi bây giờ rất khó gọi tên...
THÈN HƯƠNG
CHẤM PHÁ XỨ TUYÊN
Cọc Vài ai tạc
Pắc Tạ ai bồi
hồ sâu ai đắp
lững lờ mây trôi
Động Tiên u huyền
Cham Chu một dải
đền linh Thác Cái
cam ngọt nghĩa tình
Bản Ba thác đổ
Đèo Gà uốn quanh
sông Gâm trong xanh
gái quê soi bóng
Hương bưởi nồng nàn
Yên Sơn mời gọi
em gái Cao Lan
múa trong ngày hội
Tìm về nguồn cội
đến đất Sơn Dương
miền nôi cách mạng
lời Bác dẫn đường
Ngược theo dòng Lô
mênh mang thành cổ
Mỹ Lâm mở cửa
đón khách gần xa
Xứ Tuyên diễm lệ
gái Tuyên dịu dàng
chiều thu lộng gió
hồn anh đa mang.
ĐỖ VĂN XUÂN
KÝ THÁC ĐÊM
Đáy chiều nhũn chân bến cũ
Tìm run chiếc bóng cau non
Tàu mo trôi vèo kỷ niệm
Tráp gỗ nứt rãnh màu sơn
Tiếng chuông ưu tư dè dặt
Sóng trào lên những mênh mang
Có những nụ sen quăn gió
Thèm nghe tiếng đứt dây màn
Bói cá mổ loang góc nước
Trăng khuya ướt nhòa bóng đêm
Mỏng vàng vào thu xào xạc
Hanh heo lá rụng say mềm
Cánh nắng rơi mòn hoa cúc
Em đi gầy rạc cung đường
Giọt mưa kẽ tay nhòe nước
Mặn môi thắt ngực giếng tương
Gáo dừa tiếc ròng mảnh vỡ
Ta vừa ngắt một cành si
Em vừa thành bông trinh nữ
Sóng đêm ngằn ngặt lục bình!
TRẦN ANH THÁI
ĐÊM MÙA THU EM HÁT
Tuyên Quang!
Mùa thu về rồi
Em hãy ngước nhìn lên trăng đêm nay sáng quá
Còn một chút nữa thôi
Chút nữa thôi trời sắp sáng mất rồi
Hãy hát lời ca bao ngày đợi chờ khắc khoải
Bước chậm lại em ơi!
Đi thật khẽ con đường trăng yên ả
Thế giới lặng nghe lời ca em hát đêm nay
Và anh biết ngày mai ngày kia ngàn ngàn sau nữa
Giây phút này đây thao thức dọc đường đời
Bóng tối quanh ta lùi xa dòng Lô dịu sóng
Cơn gió mơ màng lay động ngàn cây
Lời bài hát ngân nga qua muôn vì sao sáng
Ánh sớm dịu dàng đáy mắt thẳm sâu
Em có nghe vòm cây thầm thì ve vuốt
Gió mùa thu nhè nhẹ vỗ ru
Tay gõ nhịp trong tay thầm lặng
Lời hát xa như một dải mây chiều
Giây phút này đây em ơi bước đi thật khẽ
Đừng lay động vòm khuya dễ vỡ mong manh
Con đường từng giờ ngắn lại
Ánh sáng vì sao giăng díu dấu chân
Gió đang thổi hàng cây run rẩy
Tất cả dâng trào mê đắm nồng nàn
Giữa sao trời vằng vặc đêm nay em hát nữa đi
Lời ca nâng ta qua tháng năm u buồn ẩn trắc
Lời ca len sâu tận cùng trái tim tận cùng cõi lặng
Cháy âm thầm Tuyên Quang...
PHẠM VĂN VUI
MỒ CÔI
Vẫn sắp mâm như mọi bữa
Lúc vào bàn lại chỉ mình con
Chỗ mẹ ngồi giờ bỏ trống
Như mơ bừng tỉnh mẹ đâu còn
Bát cơm con xới giờ đã nguội
Đĩa cải luộc nhừ vẫn còn nguyên
Các món ăn chay chưa đụng đũa
Có khóc đâu mà lệ cứ tràn
Thế là từ nay con mất mẹ
Tuổi ngoại bảy mươi thấm cảnh mồ côi
Ngày mai con đi còn ai nhắc
Mất mẹ bơ vơ giữa cõi người!
LÝ HỮU LƯƠNG
TỐNG QUÁ SỦ 1
Đưa em lên Cao Mã Pờ 2
hỏi dấu xưa ngựa trắng
người lắc đầu không biết
sục dín lắc rắc khói lên
Em thấy người rất lạ
ta thấy người rất khổ
xanh mông mênh biên ải
những mặt người cùng cây
Ngựa xưa trốn vào đá
đá trẫm mình vào mây
mắt em gái Hán nhìn
môi nở đóa kẽm gai
Ta thấy ta xanh
huyễn hoặc
bao mùa người
bao mùa buồn
bao mùa giá
tống quá sủ?
Em cười ta một tiếng
Tống quá sủ
như người
lừng lững trời biên ải…
1. Một loài cây phân bố ở Bắc Việt Nam.
2. Xã biên giới thuộc huyện Quản Bạ, Hà Giang.
THY NGUYÊN
MÙA ĐÔNG
Con gái lớn nói với mùa đông
"Trong ngôi nhà mùa đông lửa không lụi tắt"
Con gái bé nói với mùa đông
"Hạt sương đừng đậu quá lâu trên nhành cúc đại"
Mẹ nói với mùa đông
"Thời gian đừng xô lệch những ngày mẹ rong ruổi".
Kịp ngày con đường cong
Kịp ngày con đường dốc
Kịp ngày mẹ đuổi bắt
Ngọn hoa mua tìm thấy lối neo.
Tóc con đuôi sam lia xia đính hạt
Hạt giống của niềm tin và hy vọng
Mắt con sáng dắt mẹ đi qua nhiều lễ nghi và vũng nước
Ơi những mùa đông lầm lì gió cả.
Mẹ không còn nhớ ai đẩy mình đứng trước tâm bão
Ai xô mẹ đi qua tâm bão
Tâm bão màu gì và có tất thảy bao lần mẹ quỳ gối
Chỉ thấy trong ý nghĩ còn một câu hỏi
"Mẹ đã về chưa?"...
Có nhiều mùa đông ngủ trên tay mẹ
Có nhiều môi con in trên má mẹ
Như bậu cửa sớm nay ngọn hoa mua ướm hỏi
Thêm một mùa đông gõ cửa nhà mình...
NGUYỄN BÌNH
NGƯỜI DƯNG
Người dưng...
Sát vách người dưng
Tình cờ ánh mắt
Ngập ngừng tìm nhau
Lúc thềm trước
Lúc vườn sau
Lặng thầm để ý
Sắc màu khăn hoa
Lặng thầm
nghe những câu ca
Lặng thầm trông bóng
Lúc xa lúc gần
Để rồi mượn cớ mưa xuân
Cầm ô
Che những bước chân hội làng
Thế rồi từ ấy cứ sang
Thế là từ ấy
Lòng mang nặng tình
Để rồi thổn thức tim mình
Hẹn đêm trăng tỏ
Ngắm quỳnh nở hoa.
Tháng 11 năm 2022