LÊ NA
TIẾNG CHIM CÁNG LÒ
Lâu lắm rồi, lại nghe tiếng cáng lò
Tiếng gọi tình yêu bên nương thủ thỉ
Thương quá mùa trôi, khát khao, rền rĩ
Phả vào chồi non, nụ biếc, sương mai
Anh đi ngược mùa yêu không cùng ai
Chỉ rừng xanh dắt tay lên Phja Đén
Con chim nhỏ mách thầm anh có hẹn
Với núi cao, sương lạnh với mây ngàn
Có hẹn với ta, rừng trúc miên man
Đối ẩm trà ngon, chon von Phja Oắc
Giữ ấm nghe em, áo rêu cây mặc
Tiếng chim còn xanh biếc, cáng lò ơi
Kìa tình yêu từ thuở mới đôi mươi
Giục ta về theo mùa Xuân ngược núi
Đã chớm tới hè, tiếng chim vồi vội
Cho ta cùng theo nhé, cáng lò yêu.
HOÀNG THỤY ANH
NGƯỜI LÍNH BIÊN GIỚI
Mỗi người lính một cột mốc
đêm ngày điền vào hoang vu nhịp điệu sông núi
đất nước từng ngày lớn lên
thương lắm bữa cơm chiều vội vã
cái lạnh sà xuống bóng người đổ lên nhau
những người lính bắt đầu ngày mới
đã quá lâu người lính không nghe bi bô con trẻ
không thấy thành phố ngụp giữa triệu triệu ánh đèn
chỉ tiếng khèn mỏng mảnh thức trong ngực
đưa các anh đi qua đêm tối
cuộc đời có bao giờ giã biệt hành trình khổ hạnh
người lính bền bỉ đốt lòng mình đổi lấy sự hồi sinh
chạm vào đâu cũng gặp cuống nhau biên giới
biên giới không xa
mỗi người lính một cột mốc.
ĐỖ VĂN XUÂN
EM VỀ...
Em về ngắt gió tháng Ba,
Níu đêm hương bưởi thơm ra khoảng trời
Núm đồng tiền thủa đôi mươi
Đem cho vay cả những người chưa quen
Tắc kè mướt lối nhá nhem
Cớ sao giờ trốn vào đêm thở dài
Núi đôi mòn bóng đền đài
Sương giăng tơ nhện đê ngoài bãi xưa
Thương em nhìn rách bóng mưa
Đáy chiều dém chặt cà dưa cơm gầy
Sóng cồn lưng lửng chân mây
Một đôi rồng rắn tìm bay về trời
Ngoài vườn hoa bưởi đang rơi
Dém sương len lén những lời ru đêm.
BÙI HỮU THÊM
HÃY VỀ NGỒI CẠNH NHAU ĐI
Hãy cứ về ngồi cạnh với nhau đi
Đừng suy nghĩ khi chúng mình khác trước
Thời gian trôi chẳng thể nào khác được
Mỗi nẻo đường đều có lối đi riêng
Kỷ niệm xưa là những điều thiêng liêng
Như đời lá thời gian không trở lại
Tuổi chúng mình còn thơ dại
Với ngày xưa nào lớn khôn đâu
Mặc dù ai giờ là kẻ sang giàu
Có địa vị được nhiều người quý trọng
Người lam lũ nhưng tự mình nỗ lực
Lo cho mình đâu đã phải xin ai
Bọn mình về tay nắm lấy bàn tay
Vẫn trân trọng kỷ niệm xưa yêu dấu
Động viên nhau vì tương lai vươn tới
Hãy cùng về ngồi cạnh với nhau đi.
3/7/2022
NHUNG NHUNG
ĐỔI TUỔI CON
Mớ bạc xòe
Cha ưng người ta làm rể
Mẹ ưng người ta vấp cửa sau giấu lệ
Con đón trăng mười bốn khuyết trên tay
Chiếc áo hôm xưa mẹ may
Chũm cau chưa kịp chật
Khuông tay còn thừa vải
Mớ bạc xòe hối hả
Rối vòng eo con
Bát rượu sóng sánh
Cha bấm đốt ngón tay
Đếm tuổi con dư theo canh bạc
Nương ngô nhà mình chưa đủ mùa đổi chác
Cha đổi tuổi con
Chái nhà mẹ dạy con thêm lần kết tóc
Ngực nhà sàn nhói đau
Người ta đến
Cha cười mớ bạc xòe
Bậu cửa con đi lối nào cũng vấp.
BÀN HỮU TÀI
TUỔI EM
(Tặng em gái Mông)
Tuổi em như trăng rằm trên núi
Áo ngực phồng lên chạm quai gùi
Cặp vai thon cõng mùa vụ mới
Đủ mùa trăng cõng nước nhà người
Đôi chân quấn xà cạp tròn căng
Đủ sức nhẩm đếm nhịp khung cửi
Cùng dốc đèo đếm đo lưng núi
Đủ cái khôn cái dại lên đường
Em cười như hoa núi mùa Xuân
Đôi má như quả rừng chín mọng
Khèn lá, đàn môi em gọi bạn
Vọng non ngàn điệp khúc trái tim
Chợ phiên em diện váy sặc sỡ
Màu vỏ lanh từ rẫy trên thung
Dệt trên mình giọt thương giọt nhớ
Vương nắng rừng, ngọn gió, hạt sương
Váy em dệt câu hát mẹ mừng
Dệt điệu khèn cha chọn gửi gắm
Em nhìn đám mây hình núi lửa
Lòng nhớ người yêu như suối trong...
PHẠM NGỌC KHUÊ
SA PA
Babylon phương Bắc
Sa Pa xứ sương mù
Phố treo lưng chừng núi
Cảnh sắc đầy chất thơ
Người đi như trẩy hội
Qua Thác Bạc, Cầu Mây
Núi Hàm Rồng cát cát
Phan Xi Păng gọi mời
Dáng nhà thờ trầm mặc
Ánh mắt say chợ tình
Hoa tầm xuân khoe sắc
Chào nắng sớm bình minh
Nụ cười cô gái Mông
Ấm mây chiều sơn cước
Khoảng trời nghe chim hót
Bước chân anh bồn chồn
Và những chiều hoàng hôn
Mây ùn ùn xuống phố
Nắng rời từng ô cửa
Chiều buông lòng bâng khuâng...
NGUYỄN LÂM CẦN
TRÁI TIM THƠ
Hý hoáy cây bút trên tay
Ngồi góc nhà cặm cụi
Ông đang gọi mây về trên núi
Gọi men rừng ủ chén rượu say
Dáng ngồi như đinh, nghiến nơi đây
Mọc rễ vào mặt giấy
Đốt tim mình âm thầm lửa cháy
Hồn thơ ứ mật dâng đầy
Nào phải chi ở tháng, ăn ngày
Đặt chân đến hân hoan náo nức
Từng chữ đua nhau chấm vào lọ mực
Nợ văn chương chưa trả đã vay
Như chàng trai Pà Thẻn đêm nay
Đôi chân trần nhảy lửa
Tưởng lặng lẽ tựa lưng vách nứa
Hóa ra hồn đang nhảy vào thơ
Góc nhà sàn như kẻ ngẩn ngơ
Núi Lâm Bình mọc thêm gốc thụ
Đàn Tính, điệu Then... mồi thuốc lú
Khát lòng no chốn mộng mơ.
Hà Nội, 28/6/2022